Home / Tổng Hợp / thơ mưa và nỗi nhớThơ mưa và nỗi nhớ14/01/2023Những bài thơ thật tâm trạng viết về cơn mưa mùa đông lạnh lẽo với nhiều nỗi niềm, nỗi nhớ người yêu trong không gian buồn hiu quạnh. Chùm thơ tâm sự trong đêm mưa mùa đông với nỗi sầu vây kín..Bạn đang xem: Thơ mưa và nỗi nhớ#02.MÙA ĐÔNG THƯƠNG NHỚ – Thơ: Dung TrầnĐông về rồi sao mưa còn ngăn lốiĐể cô phòng ngóng đợi khách đường xaĐã từ lâu chẳng trở lại quê nhàCho vụn vỡ nhạt nhoà hồn nhi nữNơi phương xa sống cuộc đời viễn xứBụi phong trần lữ thứ thích mộng mơĐể cho Em phải khắc khoải mong chờThân cô lẻ bơ vơ sầu vương vấnGió lạnh buốt vào Đông Em cảm nhậnNỗi cô đơn bạc phận kiếp má hườngĐể chiều về tràn ngập với yêu thươngNhìn ngọn cỏ giọt sương hồn trăn trởBao kỷ niệm cho cõi lòng thêm nhớLạnh đêm về nức nở giấc nào yênNỗi suy tư hồn cảm thấy lụy phiềnDấu tất cả niềm riêng vào cõi mộng.#03.MƯA TRÊN PHỐ MÙA ĐÔNG – Thơ: Đức ThọMưa mùa đông về trên từng con phốĐường ướt nhèm như đánh đố đi nhanhGiờ tan tầm đường trật cứng hết tranhMuốn bon chen cũng chịu đành dừng lạiNgười thì đông xe cộ nhiều quá tảiĐường sửa sang không trống trải nữa taAi cũng muốn về nhà nhanh thiệt màNhưng đừng vội nhiều lắm nha va trạmNgày mùa đông mưa về luôn ảm đạmTrời giăng mành như trải thảm mịt mùngBuồn không em anh buồn lắm vô cùngNgồi một mình cứ lạnh lùng chẳng nóiMùa lạ thay vừa ăn đã thấy đóiSáng trưa chiều rồi đến tối như nhauCông việc nhiều phải chạy khắp cho mauThôi nhịn vậy đêm về xong ăn uốngMưa thì mưa cũng không nên cà cuốngĐi chậm thôi đừng sung sướng ga vàoKhông ổ Trâu ổ Voi các bác chàoNằm một chỗ lòng đảo chao khổ lắmRa ngoài trời bây giờ như đi tắmMưa rơi hoài chẳng nhìn ngắm được aiLạnh giá băng không chân ngắn chân dàiĐợi xong việc về nhà ngay ăn ngủ.!#06.MƯA MÙA ĐÔNG – Thơ: Mạc PhươngEm muốn nghe anh hãy nói một lời.Dù lời ấy khiến em buồn dữ dội .Nhưng nỗi đau lại không hề giả dối.Một lời thôi nén khóc để mỉm cười.Mùa đông về nỗi nhớ lại chơi vơi.Mưa nặng hạt não nề dòng kí ức.Lầy lội bùn em không còn đủ sức.Lê bước chân khó nhọc đến bờ yêu.Khung trời xưa mưa dẫm nát tiêu điều.Gió ào ào kỉ niệm rơi lả tả.Con đường tình âm u và nghiệt ngã.Lá vàng bay lạnh giá trái tim buồn.Ngoài trời mưa hay nước mắt em tuôn.Từng giọt sầu thấm sâu nơi lồng ngực.Lỡ vấn vương nắng hạ vàng nóng bức.Giữa dòng đời rưng rức bóng hình anh.Tủi phận mưa bong bóng vỡ tan tànhLau dòng lệ gạt bão lòng giằng xé.Khúc nhạc buồn vẳng bên tai nhè nhẹ.Đời ghập ghềnh mỏi gối bước chân đi.Em nán đợi cũng chẳng để làm gì?Thả theo mưa câu hẹn thề năm ấy.Trời có mưa hay nắng hồng vẫn vậy.Ngẩng cao đầu nhìn về phía tương lai.Dẫu nhọc nhằn cũng có một bờ vai.Hãy nâng niu và tựa vào khe khẽ.Để nỗi đau sẽ ra đi lặng lẽ.Mùa xuân về lại rực rỡ sắc hoa.#07.MƯA ĐÊM MÙA ĐÔNG – Thơ: Xuân ĐàoMưa rơi tầm tã rét chiều đôngGiá buốt hồn ta chạm đáy lòngBiển giận hay hơn mà cuộn sóngTrăng tàn vệt sáng rọi qua songHiên đời ngỡ đã gặp tình yêuBão táp mưa giông khổ đã nhiềuNặng gánh gia đình nên phải cốNăm dài tháng rộng hoá mây phiêuMưa tuôn xối xã , gợi niềm đauSấm chớp rền vang lộng thét gàuGió rú lay rung nhà vắng vẽĐêm dài quạnh quẽ tiếc cho nhauMưa sầu thấm lạnh bới đơn côiƯớc một vòng tay siết chặt rồiHạnh phúc là ta cùng thấu hiểuThương nhau đến chết chẳng xa rời.#10.THƠ TÌNH MÙA ĐÔNG – Thơ: Hạnh NgọcMưa cứ rơi rơi hoài trên phố nhỏMưa ngoài trời hay mưa bão trong taMưa mang bao hạt nặng những xót xaLòng nhân thế nghe dâng sầu nức nởThu đã qua mà Đông còn cứ ngỡĐem nắng hồng sưởi ấm cõi lòng taNhư đang còn vọng lại khúc tình caNghe ray rứt một thời ta thương nhớThu mới đến mà ra đi đành nỡTình vừa nồng sao vụn vỡ chia xaĐể Đông về lạnh lắm những thiết thaGọi mưa đến đem sầu giăng ngập lốiNếu một mai thuyền đỗ sang bến mớiNhớ vui nhiều và hạnh phúc biết khôngĐể bến xưa thôi thao thức cõi lòngĐông giá rét không lo người lạnh lẽo…#11.MƯA TRÊN PHỐ NHỎ – Thơ: Bằng Lăng TímMưa về trên phố nhỏGiot nhớ tan vào lòngThời gian mãi đếm đongNgười không về trở lạiMưa chiều buồn tê táiKhắc khoải chờ tháng nămĐếm giọt thương âm thầmLạnh căm mùa Đông tớiGiọt mưa giăng khắp lốiDế trỗi khúc nhạc buồnHạt ngắn dài mãi tuônTiếng chuông chùa ngân vọngMột mình em lẻ bóngDậy sóng lòng anh ơiNhắn gửi gió đôi lờiChơi vơi chiều mưa lạnh.Xem thêm: Đau Ngực Phải Là Bệnh Gì ?Nếu Thở Nhẹ Nhàng Thì Không Sao Đau Ngực Phải Là Bệnh Gì#12.MƯA – Thơ: Hồng ChiênEm tặng anh bài thơ tình tha thiếtLời ngọt ngào mang hương biển em traoBao yêu thương hòa nhung nhớ dạt dàoGởi đến anh biết bao niềm thương nhớNhững ngày qua vần thơ còn dang dởChưa hoàn thành em đâu nỡ trao anhĐông sang rồi lòng biển lại thêm xanhTrong cái gió hanh hanh se se lạnhViết vần thơ khi mưa còn chưa tạnhGởi giọt buồn hòa nhung nhớ hanh haoNhờ mưa kia mang tới những nơi nàoCó nhớ thương vấn vương bao ngày thángTrong cơn mưa em mơ mình lãng mạngĐứng chờ anh khi chạng vạng lên đènNép thân mình nghe hơi ấm thân quenNgọn gió lùa qua rèm mơ vụt tắt…Phút thẫn thờ giọt buồn vương mi mắtTựa mưa rơi cho nắng tắt trời chiềuTa chờ nhau trong nỗi nhớ quạnh hiuEm lại thấy… con tim mình… lệ nhỏ…Trong cơn mưa… nỗi nhớ thêm… vò võ…#13.ĐÊM MƯA MÙA ĐÔNG – Thơ: Võ Ngọc CẩnĐêm giá rét cho lòng ai thổn thứcMưa vô tình xua ký ức về đâyMưa nhạt nhòa che khuất lối tương laiMưa cho cõi hồn ai thêm cô độc…Nghe bên thềm tí tách giọt nỉ nonNằm thao thức lòng héo hon sầu muộnXa nhau rồi … trời ơi… tôi nào muốnNgười phương trời thương nhớ kẻ phương xaCòn gì không kỷ niệm của ngày quaNơi xa đó người có qua lối cũMưa nửa đêm có làm người mất ngủCó nhớ người ngày cũ nữa hay khôngTiếng mưa ơi đừng réo rắc trong lòngĐừng gieo đắng gieo cay trong đáy mắtTiếng mưa khuya khi khoan khi thì nhặtNhư bước chân hiu hắt giữa đêm mưa.#14.MƯA ĐẦU MÙA – Thơ: Nguyễn HưngDường như đông đã về bên ô cửaMang mưa chiều chất chứa những tái têTa lại nhớ một thuở ấy môi kềBao nồng ấm đê mê miền ân ái.Thời gian trôi người đi không trở lạiCòn lại ta khắc khoải phía chân trờiDõi cánh nhạn biền biệt cuối mù khơiThương lá rụng chơi vơi ngày mưa gió.Dẫu dằn lòng chân lãng du đây đóNhưng nỗi sầu thật khó để nguôi ngoaiCàng cố quên càng nhớ một hình hàiDẫu thu về nhạt phai trên màu lá.Đông lại đến gieo sầu từ muôn ngảMưa đầu mùa lã chã thấy lạnh cămTrong tim ta nhói buốt tựa xuyên dằmLòng chợt ước về thăm ngày hạ cũ.Nhớ ngày đó bằng lăng vừa hé nụTím xuyến xao ấp ủ giấc mộng hườngPhượng rực trời thắp lửa gọi yêu thương.Hoà nhịp thở đêm sương đầy khao khát.Giờ còn gì trên môi ngoài đắng chátĐã xa xôi giọng hát buổi trưa hèMùa đông về tắt lặng khúc tình veHồn buốt giá như nghe tràn gió bấc.Mưa cứ rơi tựa muôn ngàn tiếng nấcCứa vào tim từng tấc quá xót xaChợt rưng rưng giọt lệ trên mi nhoàBiết bao giờ thiết tha như từng đã ..Ngoài trời mưa hay trong lòng tầm tãXói vào tim rệu rã cả linh hồnKỷ niệm cũ sao chẳng thể vùi chônMà cứ về… cào cồn trong mưa lạnh.#15.LỤC BÁT MƯA ĐÔNG – Thơ: Liên PhạmMưa rơi, rơi khắp phố phườngKhiến cho em thấy… Vấn vương tơ lòngĐan xen những giọt mưa hồngTái tê gió lạnh… Mùa đông đến rồi….Hạt mưa rơi rớt bên đời,Gió lay cành lá… Nhẹ rơi bên thềm.Mưa rơi ướt mặn môi mềm,Gió đông da diết… Càng thêm u sầu…Lung linh từng hạt mưa ngâuNhư dòng lệ đổ… Đượm màu nhớ nhung.Mưa gieo những nỗi sầu chung,Hỏi người yêu dấu… Có cùng nỗi đau…?Lòng em bỗng thấy nghẹn ngào,Cô đơn gối chiếc… Chìm vào không gian.Để trong giấc ngủ nồng nàn,Cùng anh đắm đuối… Mộng vàng yêu thương!Đâu còn những giọt sầu vương,Yêu thương giăng khắp… Nẻo đường em đi…Niềm vui ngời sáng trên mi,Đôi môi tươi thắm… Khắc ghi nguyện thề.Cùng nhau hoà quyện đam mêBên nhau giữ chọn… Lời thề chung đôi…Dịu dàng như áng mây trôi,Chìm trong biển nhớ… Ngập trời yêu thương.Hạt mưa vương vấn, vấn vươngNgọt ngào hai trái tim hường… Trao nhau!#16.MƯA ĐÊM – Thơ: Mùa Băng GiáNghe không anh hạt mưa rơi tí táchĐêm đông buồn, lạnh ngắt trái tim côiTìm nơi đâu những giây phút bồi hồiMong biêt mấy lời yêu thương say đắmMưa đông buồn, heo may về lạnh lắmNghe giọt sầu vương đọng ở khóe miĐã hết rồi thôi nhé khúc tình siXin trả lại …lời tạ từ không nói.!Bài viết liên quan Những bài vè dân gian25/03/2022 Châu tinh trì biến trư bát giới thành mỹ nam cổ trang28/04/2022 Nước sốt ướp thịt nướng04/04/2022 Người có râu quai nón05/04/2022 Hình ảnh mặt trăng máu17/04/2022 Hình xăm hệ mặt trời20/01/2023